“Có cần ta...”
Nam Cung Lưu Vân còn chưa kịp nói chuyện, liền bị Tô Lạc ngắt lời.
“Không cần.” Tô Lạc dứt khoát cự tuyệt: “Đây là thế giới cường giả vi tôn, ta là hạt giống tốt, Tô Tử An là người thông minh, biết nên làm thế nào.”
“Chỉ đáng tiếc lão già kia lại không phải là người thông minh.” Nam Cung Lưu Vân lầm bầm một tiếng.
“Cái gì?” Tô Lạc nghe không rõ, hỏi lại.
“Không có gì, mau đi vào thôi.” Nam Cung Lưu Vân phát hiện mình lỡ lời, vội hối thúc Tô Lạc đi vào.
Nhìn Tô Lạc vào Tô phủ, Nam Cung Lưu Vân mới thu hồi ánh mắt, lệnh cho Long Lân Mã chạy nhanh về phủ Tấn vương.
Trên sàn quyết đấu, mình đã tỏ quan điểm rõ ràng dứt khoát, đúng như Lạc nha đầu nói, nếu như Tô Tử An là người thông minh, hắn nên biết làm thế nào mới là tốt nhất.
Hy vọng Tô Tử An không ngu xuẩn lắm. Nam Cung Lưu Vân nhìn bầu trời lúc ẩn lúc hiện, khóe miệng kéo lên một chút tính toán.
Tô phủ.
Cửa sư tử bằng đá hùng dũng như cũ đứng thẳng.
Người gác cổng nhìn Tô Lạc nơm nớp lo sợ, muốn nói lại thôi.
Có điều bây giờ Tô Lạc cũng không quan tâm, nàng chậm rãi đi vào.
Sau khi thắng Tô Thanh, Tô Lạc càng tràn đầy tin tưởng, giờ phút này nàng đi vào Tô Phủ như đang bàng quan ngắm cảnh xem hoa.
Đầy tớ trong phủ bận rộn nhìn Tô Lạc, tất cả đều lộ vẻ mặt phức tạp, nhìn chằm chằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3164229/chuong-527.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.