Lý Nghiêu Tường cười nhạo một tiếng, tạo ra một quả lôi cầu từ lòng bàn tay, đường đường chính chính đẩy nó tới trên đầu Tô Lạc.
Trong quả lôi cầu kia có rất nhiều tia chớp lớn nhỏ, tất cả hội tụ lại tạo ra ánh sáng lóng lánh, hấp thụ hơi nước rồi nhả ra sương mù, không ngừng rung động.
Nếu quả cầu kia vỡ trên đầu Tô Lạc thì cho dù nàng chống cự đến mức nào, ngay sau đó cũng sẽ hóa thành tro bụi.
“Nha đầu thúi, ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng.” Ánh mắt Lý Nghiêu Tường lạnh nhạt như hàn băng: “Nếu ngươi không chắc chắn bản thân chịu được thì đời này ngươi cũng không có cơ hội đâu.”
Lý Nghiêu Tường nói chính là sự thật.
Hiện tại, người mạnh nhất trong Tô phủ là Tô Tử An, cũng đã quỳ xuống dưới chân hắn. Còn ai có thể ngăn chặn hành động của hắn đây?
Cho dù hắn muốn tàn sát tất cả người trong Tô phủ thì có ai dám nói nửa câu không? Huống hồ, hắn chỉ giết mỗi mình Tô Lạc nhỏ bé.
Tô Lạc híp lại đôi mắt, trong lòng không ngừng trĩu nặng…
Việc Lý Ngạo Thiên đã chết, nàng nhất định không thể nói ra.
Mà nàng cũng không có cách đối đầu với Lý Nghiêu Tường cường đại.
Hai con đường này, nàng đều không đi được. Nàng không đủ sức để phá giải cục diện này. Hiện tại, nàng còn quá yếu!
Ở bên dưới khí lực uy áp nặng nề kia, chân Tô Lạc không ngừng cong xuống, từng chút từng chút hạ xuống, dường như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3164209/chuong-538.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.