Nam Cung Lưu Vân nắm tay Tô Lạc nghênh ngang đi ra ngoài.
Vừa rồi hắn như từ trên trời giáng xuống giúp nàng giải vây phân trái phải, Tô Lạc ngầm đồng ý với hành động thân mật của hắn.
Rốt cuộc nàng cũng chấp nhận điều kiện bồi dưỡng tình cảm trong ba tháng, chờ ba tháng sau xem kết quả, không được thì bỏ, hiện tại không cần câu nệ.
“Đây là muốn đi đâu nhỉ?” Nhìn Long Lân Mã quy củ ngừng ở cổng lớn Tô phủ, Tô Lạc hơi tò mò hỏi.
“Chia của.” Nam Cung Lưu Vân sủng nịch mà đẩy cái mũi hồng bé nhỏ của Tô Lạc, mặt mày mỉm cười mà nhìn nàng.
“Chia của?” Tô Lạc hơi suy tư liền bừng tỉnh đại ngộ: “Bắc Thần đã chiến thắng mà trở lại ư?”
“Miễn cưỡng có thể nói như vậy, đi, đến nơi sẽ biết.” Nam Cung Lưu Vân nói ba phải cái nào cũng được.
Tô Lạc nghe ý tứ hắn, có vẻ như sự việc cũng không đơn giản như vậy. Còn có thể có chuyện gì làm Tấn Vương điện hạ thấy không vui? Tô Lạc càng nghĩ càng tò mò.
Long Lân Mã tốc độ rất nhanh, rẽ trái rẽ phải, cuối cùng dừng lại ở trước của một khuôn viên.
Nam Cung Lưu Vân đem dây cương ném cho hạ nhân, nắm tay Tô Lạc bước vào bên trong.
Không cần phân phó, hạ nhân sẽ tự biết hầu hạ thỏa đáng Long Lân Mã, không dám có một tia chậm trễ.
Khuôn viên rất lớn, núi giả hoa tiêu, đình đài lầu các, đình viện đan xen rất có phẩm vị, phiến đá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3164203/chuong-541.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.