Như vậy mà cũng có thể có chín mươi phần trăm tinh thạch? Lừa ai vậy?
Nếu quả thực như thế thì những tên đổ thạch sư kia có thể đi nhảy sông tự tử ngay lập tức.
Lý Ngạo Khung cười lạnh mấy tiếng. Nếu nha đầu thúi này vội vàng muốn thua cuộc, hắn không tiếp chiêu, vậy chẳng phải là đã tự đánh mất cơ hội của mình sao? Phí phạm của trời sẽ bị trời phạt đó.
“Được, ta đánh cược với ngươi.” Trong mắt Lý Ngạo Khung hiện lên ánh sáng âm độc xảo trá: “Nếu ngươi thua…”
Lý Ngạo Khung nhìn Nam Cung Lưu Vân một cái, cuối và lại gắt gao nhìn chằm chằm Tô Lạc, gằn từng chữ một, rõ ràng vô và: “Ngươi phải rời khỏi Nam Cung Lưu Vân, cả đời không được gặp mặt!”
Chỉ cần Tô Lạc rời đi, muội muội của hắn vẫn còn có cơ hội!
Hai tay của Nam Cung Lưu Vân hơi căng thẳng, hắn cúi đầu nhìn Tô Lạc.
Ai biết, nha đầu này một chút cũng không biết tâm trạng thấp thỏm khẩn trương của hắn, sang sảng tiếp lời: “Được! Không thành vấn đề!”
Khuôn mặt của Nam Cung Lưu Vân trong nháy mắt đã đen thui, đen tới mức có thể vắt ra mực.
Bị ánh mắt âm trầm của hắn nhìn chằm chằm, Tô Lạc cảm giác được đáy lòng có chút run, nhưng trận đánh cuộc này đối với nàng mà nói quả thật rất quan trọng. Nàng không thể vẫn luôn dựa vào Nam Cung Lưu Vân, nàng phải tự bảo vệ chính mình.
Ít nhất trước khi nàng còn chưa trở nên đủ mạnh, nàng cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3164182/chuong-551.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.