“Tẩu tử... Ta sai rồi...” Bắc Thần Ảnh đáng thương lôi kéo tay áo của Tô Lạc, ai oán thê lương trông mong mà nhìn nàng, ngữ khí thảm thiết.
Tô Lạc có vẻ rất oai phong, vỗ đầu hắn: “Ngươi sai ở chỗ nào? Ngươi hào phóng cho ta nhiều tinh thạch như vậy, ta cao hứng còn không kịp, sao lại trách ngươi chứ?”
Bắc Thần Ảnh quả thực sắp khóc luôn rồi.
Tẩu tử thật sự là quá xấu mà, biết rõ chính mình đau lòng đám tinh thạch đó muốn chết, nàng còn từng câu từng câu đâm vào lòng hắn.
“Tẩu tử...” Lam Tuyển lôi kéo một ống tay áo khác của Tô Lạc, ai oán đáng thương mà ngóng nhìn nàng. Hắn muốn tinh thạch mà…
Tô Lạc đáng thương mà nhìn lại Lam Tuyển: “Đáng thương, lần trước đánh cuộc Tử Kinh Ngư đã thua rất thảm... Lần này lại... Ai, sao các ngươi lại kém may mắn như vậy chứ? Thật là thương mà không giúp gì được.”
Tô Lạc buông tay, tỏ vẻ thực bất đắc dĩ.
Nhưng là trong lòng nàng lại vui ngất trời.
Bởi vì hai lần này, bọn họ đều làm việc không công cho nàng, đều thua trong tay nàng, ngẫm lại đều cảm thấy chơi thật là vui.
Nhắc tới chuyện cũ thương tâm kia, Lam Tuyển chỉ cảm thấy ngực ẩn ẩn đau.
Hắn hối hận mà, hắn hối hận đến xanh cả ruột
Lần trước bởi vì hắn và Ám Dạ coi thường nàng nên mới nhường hết Tử Kinh Ngư đã tới tay cho nàng, nhưng vết thương thành sẹo thì lại quên đau, lần này thế nhưng cũng đạp phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3164178/chuong-553.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.