Khóe miệng hắn lộ rõ nụ cười đầy tà ý, đôi môi ấm nóng mền mại áp xuống.
Động tác của hắn dịu dàng tình cảm khiến người ta không thể tưởng tượng nổi.
Nàng mở to mắt, trước mắt nàng chỉ còn lại vẻ khôi ngô tuấn tú của hắn.
Một người tuấn tú như các vị thần, lại có chút hoang dại ngông cuồng, đang hôn nàng.
“Này, chuyên tâm một chút đi chứ.” Đôi bàn tay ấm nóng của Nam Cung Lưu Vân xoa nhẹ đôi mắt đen láy của Tô Lạc, Tô Lạc vô thức nhắm mắt lại.
Trong nụ hôn sâu của hắn còn có vị long diên hương.
Bây giờ trong hắn khỏe mạnh như vậy, chẳng giống cái dáng vẻ yếu đuổi thở không ra hơi như hôm qua?
Đúng lúc ánh mắt Nam Cung Lưu Vân mê li nhất, chuẩn bị hành sự...
Tô Lạc đột nhiên bừng tỉnh, đẩy hắn ra: “Không được.”
Tô Lạc thở hổn hển: “Bây giờ thân thể ngươi đã thế này rồi, làm sao có thể lăn qua lăn lại mãi được? Nhanh nằm xuống cho ta.”
Gân xanh trên trán Nam Cung Lưu Vân nổi lên, thất bại ôm đầu: “...”
Lần này hắn sâu sắc hiểu được thế nào gọi là gậy ông đập lưng ông.
Ánh mắt đen láy của Nam Cung Lưu Vân chăm chú nhìn Tô Lạc: “Ta không có bệnh, thật mà, tin ta đi.”
Tô Lạc ngơ ngác nhìn hắn: “Hôm qua không phải đã đổ bệnh thành ra thế rồi sao, hôm nay làm sao có thể nói hết bệnh là hết bệnh luôn được? Đừng giảo biện nữa, nhanh ngoan ngoãn nằm xuống cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3164131/chuong-577.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.