Hoàng Đế nhìn hai anh em, nhẫn nại thở dài một tiếng, rồi lại quay lại ghế ngồi.
Lúc này, không khí trong thư phòng vô cùng ngột ngạt.
Còn trong Thiên Điện lúc này, Hoàng Hậu đang nhìn chằm chằm Tô Lạc, hận một nỗi không thể nhìn thủng mặt nàng.
Bà không ngờ rằng nha đầu thối này lại dám lớn tiếng như vậy, điều này không phải khiến cho tất cả mọi người đều biết là bà là Hoàng Hậu mà còn cậy thế ức hiếp người khác sao?
Hoàng Hậu hít một hơi sâu, lạnh lùng trừng mắt nhìn Tô Lạc: “Tô Lạc! Ngươi thật to gan!”
Tô Lạc dùng ánh mắt mơ màng vô tội hỏi lại: “Thần lại làm gì sao?”
Hoàng Hậu vốn dĩ đã đang tức giận rồi, giờ lại bị bộ dạng giả vờ vô tội của Tô Lạc chọc tức hơn nữa.
“Ngươi câm miệng lại cho ta!” Hoàng Hậu phẫn nộ hét lên.
“Ừ.” Tô Lạc ngoan ngoãn ngậm miệng, lại còn cúi mặt xuống.
“Xem ra ngươi không biết nhận lỗi rồi?” Hoàng Hậu bình tĩnh trở lại. Bà cũng không phải là kẻ ngu đần gì, vừa nghĩ đã hiểu.
“Thần không hiểu ý của Hoàng Hậu.” Tô Lạc trả lời nước đôi.
Hoàng Hậu đột nhiên cười lạnh, dùng ánh mắt bí hiểm kỳ lạ nhìn về phía Tô Lạc.
Nhưng Tô Lạc lại hết sức bình tĩnh, nàng còn nhe rằng với Hoàng Hậu.
Hoàng Hậu cảm thấy ngực mình khó chịu vô cùng.
Kiểu chiến thuật tâm lý này, một người ở địa vị cao như bà ta trước nay luôn bách chiến bách thắng, nhưng bây giờ lại trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3164045/chuong-619.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.