Tô Lạc đứng trong vòng sáng màu trắng chỉ cảm thấy đầu óc mông lung, lúc mở mắt ra, cảnh tượng xung quanh đã biến đổi.
Tô Lạc mở mắt ra, cảm thấy ánh sáng trước mắt dị thường chói lóa, bất giác lấy tay che mắt lại.
Một lúc sau nàng mới thích ứng được với ánh sáng ở đây.
Tô Lạc ngẩng đầu, đảo mắt bốn phía.
Xuất hiện trước mặt nàng là một thạch động khổng lồ.
Trong thạch động, từng hàng giá gỗ sưa nhỏ được sắp xếp ngăn nắp trật tự.
Linh bảo trên giá được phân loại, toàn bộ xung quanh đều là tia sáng lấm tấm, lấp lánh chói mắt.
Cảm giác mà thạch động này mang lại cho Tô Lạc, có chút tương đồng với siêu thị ở thời hiện đại, mang đến cho nàng một cảm giác quen thuộc.
Tô Lạc cẩn thận quan sát, phát hiện ra phạm vi của thạch động này không phải rất lớn, khoảng chừng mấy trăm mét vuông.
Nhưng nàng chỉ suy nghĩ một chút là hiểu ra.
Nam Cung Lưu Vân và nàng không ở cùng một gian phòng, điều này chứng tỏ số gian phòng trong Tàng Bảo Các của hoàng thất ít nhất cũng lớn hơn hai.
“Đây chính là bảo tàng thất của Nam Cung gia tộc ư? Hèn chi phong phú vậy!” Ánh mắt Tô Lạc nhìn về bốn phía.
Mỗi một linh bảo đều được một lớp ánh sáng nhàn nhạt bao quanh, nhìn rất thu hút người khác.
Đúng lúc Tô Lạc đang cảm thán, Tiểu Thần Long từ trong không gian của nàng thò đầu ra.
“Ngao ô ngao ô!” Tiểu Thần Long
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3164026/chuong-627.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.