Nhưng rõ ràng nàng có không gian, nàng muốn hay không...
Ánh mắt Tô Lạc quét một vòng xung quanh.
Bỗng nhiên, khóe miệng nàng kéo lên ý cười nhàn nhạt.
Không, nàng phải quang minh chính đại cầm đồ đi ra ngoài. Nếu người khác biết thì sẽ như thế nào?
Vốn dĩ là Cảnh Đế thay Thái Tử bồi thường cho nàng, nàng cầm mới cảm thấy yên tâm thoải mái.
Cảnh Đế muốn tức chết thì tức chết đi, tức chết rồi càng tốt.
Tô Lạc liền cầm ba món linh bảo đi ra ngoài.
Tô Lạc không biết là cũng bởi vì cách nghĩ nhất thời này của nàng mới khiến những ngày tháng sau này bớt khó khăn đi rất nhiều.
Bởi vì Nam Cung Ngự biết Tô Lạc từng đi vào nội các, mà tin tức trong nội các mất ba món linh bảo nhanh chóng truyền đi khắp nơi.
Lúc đó, nếu như Tô Lạc giấu ba món linh bảo vào trong không gian, như vậy, càng dễ khiến Nam Cung Ngự hoài nghi nhiều hơn.
Nếu một ngày hắn đem tin tức này truyền ra bên ngoài, những ngày tháng sau này của Tô Lạc nhất định sẽ không được yên bình.
Tô Lạc hoàn toàn không biết trong lúc vô ý nàng đã tránh được một kiếp nạn, lúc này nàng đang ôm linh bảo, đứng ở trong Truyền Tống Trận.
Một trận tia sáng màu đen hiện lên, Tô Lạc đã đứng ở trước cổng lớn rồi.
Đối diện với nàng là Nam Cung Ngự có sắc mặt cực kỳ khó coi.
Đáy mắt Nam Cung Ngự vô cùng lạnh lẽo, ánh mắt lạnh băng nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3164017/chuong-632.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.