Nam Cung Lưu Vân cao thâm khó đoán mà cười, bám vào bên tai Tô Lạc, thấp giọng nói một câu.
Tô Lạc nhàn nhạt nhìn Nam Cung Lưu Vân một cái, xoay người sang chỗ khác, đôi mắt đẹp linh động hiện lên một tia thần thái.
Khóe miệng Nam Cung Lưu Vân cong lên, ôm cái eo nhỏ của Tô Lạc, hét lớn một tiếng: “Đi!”
Long Lân Mã mở rộng bốn vó ngựa, bụi đất bay lên, tốc độ thật nhanh theo gió tung bay.
Khi Tô Lạc trở lại Tô phủ đã là chạng vạng.
Khi nàng bước vào Tô phủ, cảm giác được không khí trong phủ có chút kì lạ.
Bọn hạ nhân nhìn thấy nàng, thần sắc phức tạp, lại kính lại sợ, sôi nổi tránh đi.
“Tiểu thư.” Sau khi Tô Lạc bị Nam Cung Lưu Vân mang đi, Lục La đã sớm một bước hồi phủ.
Lúc này, nàng đang canh giữ ở cửa, nhìn thấy Tô Lạc trở về, vội vàng chạy tới.
“Sao vậy?” Tô Lạc nhíu mày.
Không khí trong phủ thật sự rất kì lạ.
“Tiểu thư, sự tình không ổn!” Thần sắc Lục La có chút nôn nóng, “Chuyện hôm nay đã truyền đến, lão gia rất tức giận...”
Lục La còn chưa nói xong, bên người Tô Lạc đã vô thanh vô tức mà xuất hiện một thân ảnh đạm mạc.
“Tứ tiểu thư, lão gia cho mời.” Thanh âm vĩnh viễn hờ hững, không hề có chút độ ấm.
Vẫn là thư phòng cũ kia.
Lần trước vì chuyện của Tô Thanh, hắn lớn tiếng trách cứ nàng, như vậy lúc này là vì chuyện gì?
Con ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163991/chuong-644.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.