Tô Tử An vội vàng hỏi.
Lãnh Dược sư khẽ gật đầu: “Thuốc giải duy nhất có thể giải được nọc độc của bọ cạp khổng lồ tám chân chính là thiên linh thủy. Nhưng đáng tiếc là, thiên linh thủy ở trên thế gian này rất khan hiếm, khả ngộ nhi bất khả cầu!” (1)
“Thiên linh thủy!” Tô Tử An gần như nhảy dựng lên.
Tô phủ của hắn có thiên linh thủy, nói chính xác hơn, đã từng có.
Thế nhưng việc khiến người ta đau lòng chính là thiên linh thủy đã bị mất trộm ở ngay trong phủ.
“Đại sư, có thể tìm được thiên linh thủy này ở đâu? Dù có phải trả bằng bất cứ giá nào, ta cũng phải chữa khỏi cho đứa con trai này của mình!” Tô Tử An vô cùng nôn nóng.
Lãnh dược sư suy nghĩ một lúc, cuối cùng vẫn thở dài nói: “Nói đến thiên linh thủy, Dao Trì Lý gia cũng có.”
“Dao trì Lý gia?” Tô Tử An gằn từng chữ, chậm rãi nói.
“Đúng vậy, Dao Trì Lý gia có một khối thạch nhũ, mỗi ngày nhỏ một giọt thiên linh thủy, ba năm mới đầy một lọ. Nhưng nếu muốn cứu chữa cho lệnh công tử, ít nhất cũng phải cần một lọ thiên linh thủy.”
Tô Tử An luống cuống đi tới đi lui trong phòng.
Vết thương của Tĩnh Vũ vốn là do Dao Trì Lý gia hạ độc thủ, nhằm mục đích khiến cho Tô Lạc phải nhận thua mà tới xin tha thứ.
Nhưng thật không ngờ rằng, Tô phủ lại mời được Lãnh dược sư tới, kết quả là chữa khỏi cho Tĩnh Vũ. Thế nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163963/chuong-661.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.