Tô phủ từng có một lọ thiên linh thủy, đời đời kiếp kiếp là trọng bảo được cất giấu. Tô Tử An đã từng nhìn thấy không chỉ một lần, cũng từng uống mấy giọt, cho nên hắn chỉ cần nhìn một cái là nhận ra đây quả thực là thiên linh thủy.
Hơn nữa nếu như không đoán sai, lọ thiên linh thủy này so với lọ trước đây của Tô phủ lại có công hiệu tốt hơn nhiều.
Mặt Tô Tử An lộ ra vẻ khó hiểu, nhưng vẫn đưa lọ thiên linh thủy này cho Lãnh dược sư.
Từ lúc Tô Lạc bước vào, nàng đã âm thầm chào hỏi với Lãnh dược sư, cho nên Lãnh dược sư không tùy tiện nói ra việc hai người quen biết nhau.
Lãnh dược sư cầm lấy lọ sứ bạch ngọc.
Lắc lắc, rung rung, rồi lại ngửi.
“Cái này không đúng...” Lãnh dược sư tự lẩm bẩm, mặt lộ ra vẻ không hiểu.
“Sao lại không đúng?” Tô Tử An xác nhận đây chính là thiên linh thủy, cho nên hắn nghi ngờ nhìn Lãnh dược sư.
Sắc mặt Tô Lạc cũng có chút nghi hoặc, đây rõ ràng là thiên linh thủy, sao lại không đúng được.
“Đây không phải là thiên linh thủy.” Lãnh dược sư thưởng thức một giọt, nhìn sắc mặt mờ mịt của Tô Tử An và Tô Lạc, đưa ra đáp án chắc chắn: “Nói chính xác hơn đây, đây là thiên linh thủy thượng phẩm.”
“Thiên linh thủy thượng phẩm? Thiên linh thủy mà cũng có khác biệt ư?” Tô Tử An hỏi.
Lãnh dược sư khinh bỉ liếc nhìn hắn: “Nông cạn! Thiên linh thủy đương nhiên phải có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163954/chuong-663.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.