Hắn quả thật là có đi thỉnh thánh chỉ. Ban đầu hắn tính toán vừa đấm vừa xoa, dụ dỗ không được thì sẽ ép buộc.
Nhưng lời hắn vừa mới nói ra khỏi miệng thì bệ hạ đã lập tức cự tuyệt hắn.
Sắc mặt bệ hạ ngay lúc đó rất khó coi. Hắn chỉ nói một câu duy nhất. Trẫm không có quyền quyết định chuyện liên quan đến Lãnh dược sư.
Chỉ một câu nói đã đập tan hy vọng của Tô Tử An.
Bởi vì dựa vào địa vị của Cảnh Đế nên ông ta biết được lý lịch của Lãnh dược sư, còn biết được sư phụ của ông ta là Dung Vân đại sư. Cho nên, dù ông ta ngồi ở vị trí cửu ngũ tôn quý, thì ông ta cũng không dám dùng thánh chỉ để áp chế Lãnh dược sư.
Nhưng dựa vào cấp bậc của Tô Tử An, hắn không đủ tư cách để biết những chuyện ẩn giấu bên trong.
Lúc này, Tô Tử An bị Tô Khê hỏi đến, hắn không vui mà trừng nàng. Khuôn mặt hắn cứng đờ rồi nhanh chóng lảng sang chuyện khác: “Lãnh dược sư vẫn không phái người tới đây xem ngươi sao rồi, đúng không?”
“Không có.” Tô Khê lầu bầu trong miệng, ủy ủy khuất khuất mà nói.
Không phải nói Lãnh dược sư đối xử với nàng rất tốt sao? Nàng thật sự là nhìn không ra. Từ lúc bắt đầu, Lãnh dược sư vẫn chưa từng để ý tới nàng…
“Tiếp tục quỳ đi!” So với mong muốn của Tô Khê, Tô Tử An còn hy vọng tới mười phần nên hắn lạnh lùng nói: “Ngươi cứ quỳ ở đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163934/chuong-673.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.