Lý Ngạo Khung vốn ngạo mạn phách lối, trong lòng không phục cũng là điều bình thường, hắn cắn răng đi về phía Dung Vân đại sư, còn chưa đến gần đã trừng mắt nhìn Dung Vân đại sư.
“Xin hỏi đại sư vì sao lại đánh ta? Cho dù phải chết, cũng xin cho ta được cái chết minh bạch!” Lý Ngạo Khung phun một ngụm máu trên mặt đất.
Đôi tay Dung Vân đại sư bắt chéo sau lưng, thái độ tao nhã lịch thiệp giống như ánh nắng ấm mùa hè, chỉ là chau mày nói nhàn nhạt: “Vừa rồi ngươi làm cái gì?”
Lý Ngạo Khung phản ứng theo bản năng trừng mắt nhìn Tô Lạc.
Chẳng lẽ xú nha đầu này là thân thích gì với Dung Vân đại sư? Dung Vân đại sư ra mặt là vì nàng?
Nghĩ đến đây, ánh mắt Lý Ngạo Khung nhíu chặt lại, chỉ vào Tô Lạc nói: “Chúng ta Dao Trì Lý gia muốn giết ai, còn phải đợi sự cho phép của Dung Vân đại sư hay sao?”
Ai ngờ, ánh mắt Dung Vân đại sư lúc này hơi nheo lại.
“Họ Lý nhà các ngươi muốn giết nó?” Nó trong miệng Dung Vân đại sư, rõ ràng cùng nàng trong miệng Lý Ngạo Khung, không phải là một người.
Nhưng Lý Ngạo Khung đương nhiên cũng không hiểu rõ ràng.
“Đúng! Nàng là người Dao Trì Lý gia chúng ta muốn giết, cũng mong đại sư đừng quản nhiều việc không liên quan đến mình!”
Lý Ngạo Khung cắn răng, đè xuống nỗi sợ hãi trong lòng, thô lỗ giương cổ lớn tiếng nói.
Ánh mắt Dung Vân đại sư giống như đang xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163899/chuong-691.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.