Hôm nay, Dung Vân đại sư mặc một bộ áo bào tơ vàng hoa lệ toát lên vẻ nhanh nhẹn, đôi mắt trong suốt sâu thẳm tựa như hồ nước xanh biếc, ánh mắt mờ mịt không chút gợn sóng, vô dục vô cầu, giống như một vị thần đang ngao du nhân gian.
Cảnh Đế vốn đang ngồi ngay ngắn trên cao, nhìn thấy Dung Vân đại sư đi đến, lập tức từ long ỷ đứng lên, bước nhanh xuống dưới nghênh đón.
Cảnh Đế mỉm cười: “Dung Vân đại sư đường xa đến đây, xin mời ngồi.”
Thần sắc Dung Vân đại sư bình tĩnh, ôn hòa như nước, ông ta hơi hơi gật đầu, thong dong ngồi xuống. Vẻ mặt dửng dưng không quá tôn kính với Cảnh Đế.
Cảnh Đế cũng cho rằng Dung Vân đại sư hờ hững như vậy là điều hiển nhiên.
Thái giám tổng quản rất nhanh chóng đích thân dâng lên loại trà tốt nhất.
Cảnh Đế nhận lấy, tận tay dâng lên.
Đôi mắt Dao Trì tiên tử lấp lánh ánh cười, tiến lên một bước đón lấy chung trà trong tay Cảnh Đế: “Bệ hạ, để thần làm được rồi.”
Cuối cùng, Dao Trì tiên tử đích thân dâng trà thơm, cung cung kính kính bước đến án kỉ (1),động tác thành thạo tự nhiên, tựa như đây là việc nàng thường làm.
Trên điện Kim Loan lúc này, ngoại trừ Cảnh Đế, còn có văn võ đại thần trong triều.
Nhìn thấy một màn như vậy, trên mặt mọi người không khỏi lộ vẻ kinh sắc.
Bình thường nghe nói Dung Vân đại sư tính tình lạnh nhạt, đối với đệ tử của mười đại gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163883/chuong-701.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.