Cho nên, nói đúng hơn, Dao Trì tiên tử lo sợ nàng không may mắn bằng Tô Lạc.
Lúc này, ngoại trừ Dao Trì tiên tử, hầu như tất cả mọi người ở đây đều chăm chú nhìn biểu cảm trên mặt Dung Vân đại sư.
Gần đây, tên tuổi của Tô Lạc khá nổi tiếng ở đế đô, cho nên có rất nhiều người nhận ra nàng.
Chẳng qua do thanh danh ngày xưa của nàng thực sự là quá xấu, nên cũng không mấy ai xem trọng nàng.
“Này, đó không phải là khuê nữ của Tô Tử An sao? Có phải là người lúc trước quyết chiến sinh tử với tỷ tỷ ruột của nàng không?”
“Chính là nàng. Nghe nói thực lực cũng không tệ, nhưng chưa từng nghe qua nàng biết luyện dược nha.”
“Đúng vậy, nàng có thể so được với Dao Trì tiên tử sao? Không biết đã dùng cách gì mà có thể lừa gạt Lãnh dược sư, khiến ông ta coi trọng nàng như vậy.”
Lúc này mới để nàng ra mặt, đó chẳng phải là hành động làm mất thể diện của triều đình chúng ta sao? Đến lúc đó, ngộ nhỡ Dung Vân đại sư nổi giận... thì ai mà gánh được.”
Các đại thần nghị luận sôi nổi, chẳng ai coi trọng Tô Lạc.
Bởi vì trong cảm nhận của bọn họ, Dao Trì tiên tử kia chính là tiên tử của Cửu Trọng Thiên, mà Tô Lạc chẳng qua chỉ là một nha đầu bình thường giữa nhân gian, làm sao có thể đánh đồng được?
Không chỉ có triều thần ở dưới đang nghị luận sôi nổi, mà Cảnh Đế cũng đang chửi thề trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163865/chuong-709.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.