Muốn lấy, chắc chắn sẽ lấy vật tốt nhất, cho nên nàng dám khẳng định, Tiểu Thần Long tuyệt đối đã lấy đi tinh thạch màu tím.
Thần sắc của Dung Vân đại sư bất biến, đôi mắt ông mang theo một tia cười ôn hoà nhìn Tiểu Thần Long, lãnh đạm phân phó người hầu: “Đổ ra xem.”
“Vâng, chủ nhân.” Vị người hầu lạnh lùng tiến lên cầm một góc túi gấm đổ tinh thạch ra, vài tiếng lạch cạnh vang lên, các tinh thạch thi nhau chạy ra ngoài túi gấm, nằm lăn lóc trên bàn.
Lý Nghiêu Tường gắt gao nhìn chằm chằm đống tinh thạch kia, sau khi nhìn thấy rõ ràng, thần sắc của hắn biến đổi rõ rệt.
“Sao lại thế này? Tinh thạch màu tím đâu? Còn cả tinh thạch màu xanh dương đâu? Tại sao tất cả đều không thấy nữa?” Hắn càng nói càng kích động.
Lúc này, Tiểu Thần Long sớm đã chui tọt vào lòng Dung Vân đại sư, cái đầu nhỏ bé dán vào lồng ngực của Dung Vân đại sư, đôi mắt trong suốt lấp lánh ánh nước tỏ ra vô cùng ngoan ngoãn.
Lý Nghiêu Tường vừa ngẩng đầu, liền nhìn thấy ánh mắt vô tội của Tiểu Thần Long kia, ngay lập tức, máu nóng xông lên đến đầu!
“Mau đem tinh thạch màu tím và tinh thạch màu xanh dương trả về ngay! Bằng không ta sẽ lột da rút gân ngươi!” Tinh thạch màu tím quý trọng đến mức nào chứ? Lão gia tử nhà bọn họ còn không dám dùng để tu luyện, vậy mà hiện tại lại bị con vật nhỏ này nuốt mất!
Hai cặp móng vuốt nhỏ bé của Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163851/chuong-715.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.