Bắc Thần Ảnh có chút ngượng ngùng mà cầu cứu Dung Vân đại sư.
“Đại sư, nàng chắc là đọc sách nhiều quá đến mức ngất xỉu rồi, ngài có thể đến xem thử…”
Khóe miệng Dung Vân đại sư hơi hơi nhếch lên.
Cũng nhìn không rõ vẻ mặt ông ta thế nào, chỉ thấy hắn quần áo to rộng của ông ta phất lên, một tia gió nhanh chóng phóng thẳng vào trong kiệu.
“Bốp.”
Âm thanh va chạm kịch liệt vang lên.
Chiếc kiệu tinh xảo lập tức vỡ vụn thành từng mảnh.
Tô Lạc vốn đang nằm bên trong kiệu, ý thức được nguy hiểm, trong giây lát, nàng đã ngồi dậy!
Tô Lạc theo bản năng mà đột ngột đứng bật lên, bày ra tư thế sẵn sàng chiến đấu, lại phát hiện xung quanh yên tĩnh đến đáng sợ.
Tô Lạc chậm rãi mở mắt ra, nàng nhìn thấy vô số đôi mắt đang chằm chằm nhìn nàng.
Phản chiếu trong đáy mắt của bọn họ, là hình ảnh rất buồn cười của mình.
Một đám người nhìn nàng với ánh mắt giống như nhìn con ngốc vậy.
Cho dù da mặt Tô Lạc dày thật, nhưng cũng không khỏi cảm thấy xấu hổ.
Nàng ho khan hai tiếng, động tác thủ thế nhẹ nhàng như nước chảy mây trôi biến thành động tác hành lễ.
Nàng hơi khụy gối, hành lễ với Dung Vân đại sư và Cảnh Đế.
Mắt mũi Vân Nhi bị làm sao vậy, sao lại đi thích một nha đầu thúi trên mặt còn đầy vẻ ngái ngủ thế kia? Khóe miệng Cảnh Đế giật giật, quay mặt đi chỗ khác.
Dung Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163826/chuong-727.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.