Tô Lạc nộp bài thi sớm hơn Dao Trì tiên tử.
Khi Dung Vân đại sự nhìn thấy Tô Lạc, đôi mày kiếm rậm của ông ta hơi hơi nhăn lại.
Người luôn luôn lạnh nhạt như hắn, lại chậm rãi nói ra một câu: “Cả ngày bận rộn hay sao mà nhìn mệt mỏi vậy?”
Mọi người đều cho rằng Dung Vân đại sư đang quan tâm Tô Lạc, không khỏi nhìn nàng bằng con mắt khác.
Nhưng Tô lạc nghe ông ta hỏi như vậy, trong lòng lại khẽ run lên.
Nàng biết, cùng là pháp sư không gian nên Dung Vân đại sư đã phát hiện nàng gian lận.
Nhưng mà…
Tô Lạc giương mắt nhìn thẳng vào mặt Dung Vân đại sư.
Chỉ thấy thần sắc ông ta rất bình thường, chỉ ở góc độ của nàng mới nhìn thấy, trong cặp mắt thâm sâu, đen nhánh như mực kia hiện lên một tia hứng thú.
Tô Lạc thầm nghĩ trong lòng: Câu này của Dung Vân đại sư quả nhiên là có ý khác.
“Khụ khụ.” Dung Vân đại sư trừng mắt, liếc nàng một cái.
Tô Lạc sờ sờ mũi, vẻ mặt xám xịt mà chạy về chỗ ngồi.
Nếu Dung Vân đại sư đã hào phóng tặng nàng một con ngựa, thì nàng cũng không cần vì được thưởng mà đi khoe khoang.
Cho nên đối mặt với ánh mắt khiêu khích của Dao Trì tiên tử, thần sắc Tô Lạc bình tĩnh như nước, nhướng mày cười.
Ngồi trên cao, Dung Vân đại sư đang chấm bài thi của Tô Lạc.
Bên dưới, đám người chia thành ba nhóm.
Dao Trì Lý gia đứng thành một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163820/chuong-730.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.