Ngồi ở trên cao, Dung Vân đại sư nhàn nhạt nhìn mọi người dưới đài một cái, ánh mắt thâm thúy cao xa giống như đang xem muôn nghìn chúng sinh.
“Mười ngày sau, đi Động Ma Qủy.” Hắn đứng dậy, nhìn đám người như bị điểm huyệt dưới đài, nhìn Dao Trì tiên tử liếc mắt một cái: “Chuẩn bị cho tốt.”
Thẳng đến khi hắn rời đi, cũng không nhìn Tô Lạc một cái.
Phảng phất, Tô Lạc trong mắt hắn chỉ là con kiến nho nhỏ, không cần dùng mắt để xem.
Bắc Thần Ảnh thấy Tô Lạc sửng sốt, có chút đau lòng mà vỗ đầu vai tinh tế của nàng: “Nghĩ cái gì vậy?”
Bắc Thần Ảnh vì Tô Lạc mà cảm thấy khó chịu. Tiểu tẩu tử nhà hắn thật tốt, so với Lý Dao Dao gì kia thật tốt hơn rất nhiều, tại sao Dung Vân đại sư thoạt nhìn có vẻ như không mấy ưa thích tiểu Tô Lạc chứ?
Tô Lạc còn chưa nói gì, Lam Tuyển cũng đã vì nàng mà bất bình: “Dung Vân đại sư sẽ không thật sự ngay từ đầu đã chọn Lý Dao Dao đi?”
Cho nên, hắn mới có thái độ không tốt với Tô Lạc, thấy Tô Lạc thắng cũng không vui vẻ?
Bắc Thần Ảnh âm thầm trừng mắt nhìn Lam Tuyển một cái, Lam Tuyển lại không phục mà ồn ào: “Vốn dĩ chính là như vậy, đại sư từ lúc bắt đầu đã đối xử với Lý Dao Dao tốt hơn tẩu tử nhiều.”
Ám Dạ Minh che lại miệng hắn, âm thầm trừng hắn một cái: “Ngươi không nói lời nào không ai cho ngươi là người câm!”
Lam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163815/chuong-732.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.