Vô số ma quỷ binh xuất hiện từ mọi xó xỉnh ngóc ngách đuổi theo hướng mà Dao Trì tiên tử rời đi.
Tô Lạc liếc xéo phía góc tường, nhìn thấy Dao Trì tiên tử để lộ cảnh xuân, chỉ mặc mỗi chiếc áo yếm mà bỏ chạy, những tiết thét chói tai đuổi theo phía sau nàng ta, khóe miệng nàng nhếch lên một nụ cười gian ác mà lạnh lùng.
Gậy ông đập lưng ông, Lý Dao Dao, ngươi hãy từ từ mà hưởng thụ đi!
Tô Lạc cũng không đi xa, nàng chỉ ở phía sau đội quân hùng mạnh kia thôi.
Không ngừng có ma quỷ binh bị Dao Trì tiên tử đánh chết, nhưng những ma quỷ binh còn sống vẫn đuổi theo Dao Trì tiên tử, “thi thể” ở dưới căn bản không có ai quan tâm.
Dựa theo nguyên tắc không được lãng phí, Tô Lạc với động tác nhanh nhẹn đã nhặt hết những “thi thể” này lên bỏ vào không gian, giao cho Tiểu Thần Long tích trữ.
Tô Lạc chậm rãi lắc lư.
Không lâu sau, Tiểu Thần Long đã ngủ đủ từ trong không gian chui ra.
Tô Lạc trông thấy vẻ mặt sáng láng của nó, bất giác hỏi: “Lại thăng cấp rồi ư?”
“Không có.” Tiểu Thần Long xụ cái miệng nhỏ nhắn xuống, lắc lắc cái đầu, chìa bàn tay nhỏ xinh ra dấu cho Tô Lạc xem: “Chỉ hơn một tí thôi.”
“Có thể hơn một tí là tốt rồi, ngươi phải tự biết thỏa mãn chứ!” Tô Lạc xoa cái đầu nhỏ của nó, sau đó chỉ vào những “thi thể” kia rồi cười nói với Tiểu Thần Long: “Những thứ này đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163798/chuong-743.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.