Khi đánh nhau với người ta, nàng thường khiến họ được thăng rất nhiều cấp, chứ không phải chỉ một hai cấp.
Thế nhưng, Lý Dao Dao kia suýt chút nữa đã khiến cho nàng bị nổ chết! Nếu như không có linh thạch kì lạ kia, nàng đã sớm ngỏm củ tỏi rồi.
Tô Lạc nhận ra mạng của mình thật sự rất lớn.
Lúc này, ở phía Tây Bắc của động ma quỷ.
Đó chính là lối ra của động ma quỷ, ra vào đều phải đi qua đây.
Phía trước nơi này có một chỗ trống, lúc này đang tập trung rất nhiều người.
Vân Dung đại sư ngồi trên một chiếc ghế rộng làm từ gỗ tử đàn, góc áo màu trắng dài rủ cả xuống dưới đất, giống như tuyết liên hoa đang nở rộ, thánh khiết mà cao quý.
Đôi mắt đen nhánh như mực hơi híp lại, để lộ ra sự sắc sảo ngạo nghễ tuyệt thế, khiến người ta không dám nhìn chính diện.
Trên khuôn mặt tuấn mỹ vô song là sự bí hiểm khó lường, một tay đặt trên tay vịn của chiếc ghế bành mà gõ gõ, không ai biết lúc này Vân Dung đại sư đang nghĩ gì.
Cảnh Đế cũng ngồi trên một chiếc ghế bành làm từ gỗ tử đàn. Long bào màu vàng óng mặc trên người làm tôn lên phong thái cao quý.
Chỉ là, cho dù ông ta có duy trì vẻ mặt và tư thế uy nghiêm như thế nào, thì so với Dung Vân đại sư, vẫn còn kém xa.
Lý Nghiêu Tường cũng ngồi trên ghế bành, nhưng vị trí của hắn hơi chếch một chút.
Lúc này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163785/chuong-750.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.