“Ừ!” Ngửi thấy mùi hương gần trong gang tấc, Bắc Thần Ảnh nhắm mắt lại, hít sâu một hơi.
Ông trời phù hộ cho quá trình gian nan này càng nhanh kết thúc đi, hắn đã quen lấy ngang ngược tự làm chủ, hôm nay lại chịu thua kém như vậy.
“Đi.” Hai người được bao phủ trong hư vô không gian, chậm rãi, bước từng bước một, xuyên qua tường mà đi.
Đừng xem hư vô không gian đã được bao phủ, nhưng không biết chất liệu gì tạo thành phòng đá này quả thật vừa dày vừa cứng.
“Hô.” Thật vất vả đi ra được, Tô Lạc và Bắc Thần Ảnh tê liệt ngồi trên đất, ai cũng há mồm thở dốc.
“Đi nhanh đi, có lẽ đã muộn rồi đấy.” Bắc Thần Ảnh đứng dậy, vươn tay về phía Tô Lạc.
Tô Lạc đem tay đặt trong bàn tay to lớn của hắn, bị hắn kéo đứng dậy.
“Ừ, chúng ta mau đi nhanh đi, ta thật mong thấy biểu cảm của Lý Dao Dao lúc đó.”
Nếu có máy quay thì càng tốt hơn? Chụp được nhất định càng đặc sắc hơn.
Thời gian mười ngày đã đến, cửa hang động Ma Quỷ tự động mở ra.
Bởi vì trước đây Lý Dao Dao truyền tin ra ngoài là Tô Lạc đã chết, bây giờ mọi người đều tin đó là thật, cho nên ai cũng cho rằng Tô Lạc thật sự đã chết rồi.
Cho nên, bây giờ ở ngoài hang động Ma Quỷ vô cùng im lặng, không có bất kỳ một người dân nào.
Khóe miệng Tô Lạc kéo lên nụ cười lạnh.
Lý Dao Dao, thấy ta còn sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163739/chuong-770.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.