Nhưng mà, sau khi lọ thuốc đó rơi vào trong tay Yên Hà tiên tử, trong mắt nàng lập tức xuất hiện nỗi thất vọng ảm đạm.
Dung Vân đại sư ho khụ một tiếng, nói với Lý Dao Dao: “Trong tay bổn dược sư chỉ có duy nhất một lọ thuốc loại này thôi, nếu ngươi chịu đi theo nàng, vết thương trên mặt ngươi chắc chắn sẽ được chữa khỏi.”
Dung Vân đại sư nói như vậy, khiến Lý Dao Dao không còn sự lựa chọn nào khác ngoài đi theo Yên Hà tiên tử.
Bởi vì chỉ có đi theo Yên Hà tiên tử, thì vết thương trên mặt nàng mới có thể khỏi được.
“Sư phụ…” Hai mắt Lý Dao Dao lại ngấn lệ.
Tại sao, nàng càng ngày càng cảm nhận rõ ràng, là Dung Vân đại sư muốn đẩy nàng vào tay Yên Hà tiên tử vậy?
Cảm giác này là do nàng tưởng tượng thôi sao?
Nhưng Dung Vân đại sư lại thở dài mà lắc đầu, còn vỗ vỗ vai nàng: “Từ giờ trở đi, sư phụ của ngươi là Tiểu Yên, đừng có gọi lung tung như vậy.”
Không biết là do lực vỗ vai của Dung Vân đại sư quá nặng, hay là hàm ý trong lời nói của ông ta quá sâu nữa.
Tóm lại, sau khi Dung Vân đại sư nói xong, sắc mặt Lý Dao Dao trắng bệch, nàng theo bản năng mà lui về sau một bước.
Quả thật không cam lòng… Vô cùng không cam lòng…
Trên mặt Dao Trì tiên tử đẫm nước mắt, lại không thể không cố gắng vực dậy tinh thần, để chuẩn bị đi cùng với Yên Hà tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163733/chuong-774.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.