Nử tử đẹp nhất sao? Tầm mắt của Tô Lạc không tự chủ được mà nhìn về phía bức họa.
Ở trong mắt nàng, có đẹp đến đâu cũng không thể đẹp bằng người trong bức họa.
Mỹ nhân sư phụ giữ kín như bưng thân thế của mình, lại vô cùng để ý đến mỹ nhân trong bức họa, mới vừa rồi còn kêu nàng quỳ xuống…
Tô Lạc chợt lóe lên một ý tưởng, theo bản năng mà chỉ vào bức họa đang treo trên tường kia: “Chẳng lẽ nàng là ta…”
Nhưng mà Tô Lạc còn chưa dứt lời đã thấy Dung Vân dùng đôi mắt lạnh như băng mà nhìn nàng chằm chằm.
“Câm miệng!”
Đáy lòng Tô Lạc chấn động, nhưng lại không hỏi ra tiếng.
“Muốn giữ mạng cho tiểu tử ngốc kia thì phải dừng điều tra chuyện này ngay!” Nói xong câu đó, Dung Vân bỏ lại nàng, xoay người rời đi.
Gió đêm luồn vào xuyên qua cánh cửa chưa đóng, Tô Lạc rùng mình.
Tiểu tử ngốc trong miệng sư phụ rõ ràng chính là Nam Cung Lưu Vân.
Quả nhiên!
Quả nhiên chuyện mình ở đế đô đều nằm trong tầm mắt của hắn.
Người đã ra tay can thiệp chuyện điều tra của Nam Cung Lưu Vân thật sự không có quan hệ gì với sư phụ sao?
Người năm đó đem nàng bỏ ở Tô phủ, để người của Tô gia nuôi dưỡng, thật sự không có quan hệ với sư phụ sao?
Nhưng tại sao hắn lại không cho điều tra? Nếu điều tra, sẽ gặp phải hậu quả gì?
Cặp mày liễu tinh tế của Tô Lạc hơi nhướng lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163702/chuong-793.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.