Giống như bị roi da quất vậy, máu chảy liên tục, vết thương sâu đến mức có thể thấy được xương tay.
Tô Lạc nhíu mày lá liễu lại, quan tâm hỏi: “Thế nào rồi? Có sao không?”
Trong lòng Tử Nghiên vẫn còn thấy sợ hãi: “Tốc độ này quả thật vô cùng đáng sợ, ta vốn không thể nào tránh được.”
Có thể làm cho Tử Nghiên muốn tránh cũng tránh không được, có thể thấy sức mạnh của cây tương tư này mạnh đến mức nào.
Đúng lúc này, một loạt tiếng bước chân từ xa truyền đến.
Còn vang vọng tiếng nói chuyện xôn xao.
“Nhị ca, chính là ở phía trước, lần trước ta từ học viện ra đây rèn luyện, âm thầm phát hiện được.” Một giọng nữ nhân tự đắc đang nói.
“Ừm, ngươi làm tốt lắm.” Một giọng nói lạnh nhạt có chút kiêu căng lại lộ ra tia sủng nịnh.
“Nhị ca, ngươi nói xem, đây thật sự là cây tương tư biến dị sao?”
“Không hẳn.”
“Nếu đúng là cây tương tư biến dị, vậy càng tốt à, ca ca có thể thăng cấp lên luyện dược sư cao cấp rồi!”
“Ừm.”
“Tìm khắp cả đại lục, tuổi còn trẻ như ca ca lại có thể bước vào hàng ngũ luyện dược sư cao cấp, khẳng định chẳng có mấy người đâu!”
“Dung Vân đại sư năm hai mươi tuổi đã trở thành luyện dược sư siêu cấp.”
Trong giọng nói lạnh nhạt của nam nhân mang theo ghen ghét.
“Hừ! Dung Vân đại sư cũng không biết là có ánh mắt gì, tư chất của ca ca tốt như vậy hắn đều không cần,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163631/chuong-827.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.