Tử Nghiên không nhịn được mà trừng mắt nói: “Nếu như ngươi đã là song hệ mộc hỏa, vậy tại sao ngươi có thể không biết, thực vật hệ mộc phải được nuôi dưỡng từ nhỏ, bắt đầu nuôi từ lúc nó còn là hạt giống!”
Tư Nghiên kích động toàn thân run lên: “Nhưng còn ngươi? Ngươi lại thu phục một cây tương tư nghìn năm! Hơn nữa còn còn khiến cái cây đó khóc lóc kêu gào xin ngươi thu phục! Đờ mờ này thật khiến người khác đố kỵ chết mất, thật khiến người khác sụp đổ mà! Đừng có ngăn ta, ta phải đi đập đầu vào đậu hủ!”
Tô Lạc: “...”
Tô Lạc cười khổ xoa xoa mũi: “Cái này á... có thể là do nhân phẩm của ta khá tốt đó?”
“Chị em tốt, nhân phẩm xấu xa nhất không phải ngươi thì là ai?” Tử Nghiên không khách khí mà ngẩng đầu nói.
Tô Lạc đưa hai tay ra: “Vận khí tốt không ai ngăn được, ngươi vừa ngưỡng mộ lại đố kỵ với ta, điều này ta hiểu.”
Bên trán Tử Nghiên khẽ co rút lại.
Nàng đang định vặn lại Tô Lạc vài câu, lại bị Tô Lạc giơ tay lên ra hiệu chặn lại.
“Làm gì, còn không để người khác phát tiết nói vài câu sao?” Tử Nghiên đảo mắt.
Tô Lạc liền làm động tác ngừng lại không nói: “ Ngươi có nghe thấy âm thanh gì không?”
Tử Nghiên bị bộ dạng nghiêm túc của Tô Lạc làm cho bừng tỉnh phục hồi lại trạng thái.
Đây là khu vực cấm đó!
Tử Nghiên nín thở, quả nhiên nghe thấy một chuỗi âm thanh kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163615/chuong-836.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.