“Có đi hay không?” Yên Hà tiên tử đứng ở trên một tảng đá thật lớn, cúi đầu, trên cao nhìn xuống liếc xéo nàng.
Mặt trời chiều ngã về tây, một thân xanh dương được bao phủ bởi sắc vàng ráng chiều, cho người ta một loại cảm giác quỷ dị âm lãnh.
“Nếu tiền bối đã có ý mời, vãn bối không dám từ chối, chỉ là còn chưa báo cho sư phụ, cho nên…” Tô Lạc chỉ cảm thấy trong lồng ngực khí huyết cuồn cuộn, làm nàng cảm thấy khó chịu tiếp tục phun ra thêm một ngụm máu.
“Không cần nhiều lời! Đi ngay lập tức!”
Không đợi Tô Lạc nói chuyện, Yên Hà tiên tử đã xách Tô Lạc lên, tựa như xách con gà lên vậy.
Khinh công mấy cái, Yên Hà tiên tử đã rời khỏi khu vực núi non này.
Hoa khai lưỡng đoá, các biểu nhất nhi. (1)
Lại nói Tử Nghiên đang đuổi theo nguyên tố tinh linh kia.
Nguyên tố tinh linh tuy rằng ngay từ đầu tốc độ cực kỳ mau, nhưng đang chạy vội, nó bỗng nhiên dừng lại.
Tử Nghiên cho rằng nó đang định giở trò, thật cẩn thận đến gần chỗ nó.
Nhưng mà…
Nàng lại phát hiện, vật nhỏ trước mắt này đang dừng lại để ăn cỏ.
Nó không chỉ ăn cỏ, còn vểnh vểnh mông nhỏ lên, đầu vùi vào trong đám cỏ… Không biết làm gì.
Tử Nghiên tò mò đi lên nhìn, xách đầu nhỏ nó lên quay lại nhìn, lúc này mới phát hiện, vật nhỏ này đang gặm đất!
Khóe miệng nàng vểnh lên, thật sự… cạn lời.
“Đói tới mức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163548/chuong-868.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.