Dao Trì tiên tử đã từng là người không ai bì kịp, hiện tại lại gục ngã trên mặt đất, ngạt thở đến mức ho khan, thoạt nhìn nàng thấy cực kì chật vật.
“Ở chỗ ta có một câu nói, ta rất muốn tặng cho ngươi. Đó là, không làm sẽ không chết.” Tô Lạc nhìn chằm chằm cánh tay bê bết máu của Lý Dao Dao, nàng lạnh lùng cười.
Không làm sẽ không chết. Nếu Lý Dao Dao không lừa nàng, nói rằng, Tử Nghiên đã chết, thì nàng cũng sẽ không muốn giết Lý Dao Dao.
Lý Dao Dao hung ác trừng Tô Lạc, nhưng nàng lại phát hiện, nàng hoàn toàn không phản bác được.
“Ngươi hiện tại có thể nói sao?” Tô Lạc lạnh băng mà cười.
Lý Dao Dao ngước mắt, hai mắt tràn đầy hận ý mà gắt gao nhìn chằm chằm Tô Lạc, căm hận đến nghiến răng nghiến lợi.
“Sao vậy, không nói được hả?” Khóe miệng Tô Lạc vẽ lên một nụ cười lạnh: “Chẳng phải là ngươi gạt ta để tự chuốc khổ sao?”
Lý Dao Dao nghe thấy câu này của Tô Lạc, đôi mắt trở nên mờ mịt. Nếu nàng đứng cách xa lồng giam, thì Tô Lạc sao có thể làm như vậy chứ? Hừ hừ, Tô Lạc chỉ đang phô trương thanh thế thôi.
Lý Dao Dao chậm rãi bò dậy, ánh mắt trào phúng nhìn Tô Lạc như đang nhìn kẻ ngu ngốc: “Bây giờ, ngươi bị giam trong lồng sắt, còn ta lại ở ngoài lồng, ngươi có thể làm khó dễ ta được sao? Tô Lạc, nếu ngươi có bản lĩnh thì cứ việc lại đây.”
Vừa rồi, chỉ là nàng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163537/chuong-874.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.