Chương trước
Chương sau
Có thể nói bà ta bắt Tô Lạc trở lại, quan trọng nhất chính là vì khuông mặt của nàng.

Lý Dao Dao cắn răng, khẽ gật đầu: “Nhìn thấy rồi!”

“Khuôn mặt của nàng ta thế nào?” Yên Hà tiên tử hỏi vấn đề quan trọng nhất! 

Bà ta tận lực để bắt Tô Lạc lại, chính là muốn biết, khuôn mặt Tô Lạc và người phụ nữ đó rốt cuộc là có quan hệ gì!

Nhưng, bộ dạng hung hăng giận dữ của Yên Hà tiên tử lúc này đã dọa Lý Dao Dao sợ chết khiếp.

Sự uy hiếp to lớn từ kẻ mạnh, đã dọa chết ngất Lý Dao Dao. 

“Đồ đần độn!” Yên Hà tiên tử nhìn thấy Lý Dao Dao ngất đi vì sợ, tức giận mà đạp nàng ta một cái!

Thật không đáng trọng dụng chút nào, vừa mới dọa một chút mà đã ngất đi rồi, Tô Lạc còn mạnh hơn Lý Dao Dao nhiều lần.

Thời khắc quan trọng như vậy, làm sao Yên Hà tiên tử lại có thể cho phép Lý Dao Dao ngất ra đấy được? Vậy là bà ta liền cho Lý Dao Dao một cái bạt tai mạnh như trời giáng. 

“Bốp!”

Âm thanh vang vọng cả căn phòng.

Trên khuôn mặt của Lý Dao Dao lập tức hiện lên năm dấu ngón tay đỏ ứng. 

Lý Dao Dao bị đánh cho tỉnh lại.

Không đợi nàng mở mắt, Yên Hà tiên tử một tay sớm đã bóp chặt lấy cổ nàng, hung dữ trừng mắt nhìn nàng: “Không được ngất trước mặt lão nương! Nói mau, khuôn mặt của Tô Lạc thế nào!”

Thế nào cơ? Đầu óc Lý Dao Dao quay cuồng, nàng muốn nói, mà không thể nói ra. 

Yên Hà tiên tử tức muốn chết, cho nên bà ta chỉ có thể hỏi câu đơn giản.

“Ta hỏi ngươi, mặt của Tô Lạc có giống như trước không?” Lực ở tay của Yên Hà tiên tử rất mạnh, dường như muốn bóp nát cổ họng của Lý Dao Dao.

Câu hỏi này rất dễ trả lời. 

“Không, không giống...” Lý Dao Dao ra sức lắc đầu.

Khác hoàn toàn.

Yên Hà tiên tử nghe thấy vậy, trên trán lập tức nổi đầy gân xanh! 

Nếu như đã không giống, vậy chỉ có một khả năng!

“Sư phụ cứu mạng...” Lý Dao Dao thanh cao bướng bỉnh, cuối cùng cũng phải cúi đầu. Nàng ta quả thật đang rất đau...

Nhưng Yên Hà tiên tử lúc này làm gì còn thời gian mà để ý tới nàng? 

Bà ta liền quẳng Lý Dao Dao xuống đất, lạnh lùng nói: “Trông một người bệnh thôi mà cũng không được, bổn tiên tử nuôi ngươi có tác dụng gì chứ?”

Yên Hà tiên tử càng nghĩ càng tức giận, rồi lại hung hăng đá Lý Dao Dao một cái.

Bị đá bay giống như con vịt luộc chín! Quả thực thật đang sợ! 

Yên Hà tiên tử nắm chặt tay, rồi liền phi thân ra ngoài, đồng thời lớn tiếng hạ lệnh: “Tất cả mọi người lập tức vây chặt cửa ra! Nếu như để nha đầu thối đó chạy mấy, thì tất cả các ngươi chết hết đi cho ta!”

Tốc độ của Yên Hà tiên tử đạt tới bao nhiêu vậy?

Rất nhanh, bà ta liền nhìn thấy bóng dáng của Tô Lạc. 

“Nha đầu thối, xem ngươi chạy trốn tới đâu!” Yên Hà tiên tử tức giận, phất tay một cái, một quang cầu màu xanh nhanh chóng bay tới phía sau Tô Lạc rồi công kích bất ngờ!

Tô Lạc cảm thấy vô cùng bất an.

Trốn trong hư vô không gian rồi, mà Tô Lạc vẫn bị quang cầu đó đả thương rất mạnh. 

“Phù!” Tô Lạc liền nhổ ra máu tươi.

Toàn thân Tô Lạc lắc lư, nhưng không ngã.

May mà có không gian hư vô chắn bên ngoài, nến không nàng đã bị đập chết rồi. 

Nhưng Tô Lạc bị thương cũng không nhẹ.

Lão vu bà, cũng coi như bà lợi hại!

Lúc này, một khối hình cầu chức sức mạnh vô tận bay tới đập mạnh vào người tiên tử! 

“Linh Đạn cầu?” Yên Hà tiên tử cắn răng tức giận lên tiếng.

Hơn nữa bà ta cũng rất rõ, đây là Linh Đạn Cầu của bà ta!

Vốn dĩ được để cùng với linh dược trong hòm thuốc! 

Quả thật hòm thuốc đó bị nha đầu thối này lấy đi!

Bà đã tạo ra nghiệp chường gì thế này.

Bắt được nha đầu này rồi, kết quả lại bị nàng ta hủy hoại tất bảo bối của mình? 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.