Trong khi Tô Lạc còn đang tiếc nuối, lại thấy sau khi Tiểu Thần Long ném đồ vật kia đi, trong giây lát xuất hiện một loạt pháo hoa kịch liệt.
Pháo hoa nổ liên tục không dứt.
Phía dưới vọng lên một loạt tiếng ai da rất lớn.
Mắt Tô Lạc vừa nhìn thấy, không khỏi chấn động.
Vừa rồi đám áo đen rất đông đúc, nhưng hiện tại đã gục ngã mất một ít rồi.
Hơn nữa, trên mình tất cả những người đó đều bốc cháy.
Ngọn lửa lan ra khắp trên người bọn họ. Rất nhanh, đám người đó giống như bị biến thành Đại Hỏa Cầu, miệng không ngừng phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Mà lúc này, Tiểu Thần Long vẫn đứng ở trên chạc cây, hai tay chống nạnh, ha ha cười không ngừng.
“Ngươi đã ném cái gì?” Tô Lạc có chút nghi ngờ hỏi.
Sao nàng lại không biết, trong không gian của nàng có một quả bom với lực sát thương lớn như vậy?
Tiểu Thần Long đưa tay về phía Tô Lạc, mở móng vuốt nhỏ của nó ra.
Lúc này, trong lòng bàn tay nó xuất hiện một tảng đá nhỏ.
“Tiểu Thiên Thiên?” Tô Lạc không khỏi mà trợn mắt!
Tiểu Thiên Thiên ngạo kiều mà hừ hừ hai tiếng: “Ngoại trừ tiểu gia, thì còn có ai nữa hả?”
Nó còn chưa muốn ra tay giúp đâu, bị người khác ném tới ném lui không phải rất mất mặt sao?
Nhưng Tiểu Thần Long làm gì để ý tới chuyện nó bị ném sẽ mất mặt chứ. Trong mắt Tiểu Thần Long, thì nó chỉ là một viên đá thôi!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163454/chuong-916.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.