Nam Cung Lưu Vân... Hay là mượn chữ Vân của hắn đi.
Ý tưởng này chợt loé lên trong đầu Tô Lạc, nàng ngước mắt mà cười: “Ta họ Vân, tên một chữ Lạc.”
“Vân Lạc à?” Tiểu công chúa lẩm bẩm một mình, bỗng nhiên ngước mắt: “Ngươi vậy mà tên là Vân Lạc à!”
Tô Lạc hồ nghi mà chớp mắt: “Tên này có vấn đề à?”
“Đương nhiên là có vấn đề! Ngươi biết không, Tam hoàng huynh của ta tên là Vân Khởi, ngươi tên Vân Lạc, ghép lại chẳng phải là Vân Khời Vân Lạc sao?” Tiểu công chúa đánh giá Tô Lạc từ trên xuống dưới, rất cẩn thận mà vuốt cằm: “Hơn nữa, ngươi lớn lên xinh đẹp như vậy, thật là xứng đôi với Tam hoàng huynh của ta nha.”
Tiểu công chúa trong lúc đắm chìm trong suy nghĩ của mình, không phát hiện ra sau khi nàng nói xong, sắc mặt của Tô Lạc có chút thay đổi.
Vân Khởi Vân Lạc...
Vân Khởi...
Cái tên Vân Khởi này dường như đã bị Tô Lạc bỏ quên ở một góc nào đó rồi.
Tô Lạc cho rằng cả đời này sẽ không nghe đến cái tên này nữa. Không nghĩ tới hiện tại lại nghe được lần nữa, mà lại là từ miệng của tiểu nha đầu bất mãn mới chỉ mười tuổi đang ngồi trước mặt.
“Ngươi đang suy nghĩ cái gì đấy?” Tiểu công chúa thấy thần sắc Tô Lạc có chút biến đổi, tức khắc không vui.
Nha đầu này, trước nay cảm xúc đều viết lên trên mặt.
Tô Lạc thu liễm thần sắc, nhẹ giọng nói: “Có tên gần như tương tự với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163434/chuong-925.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.