May mắn là Tô Lạc vô cùng quen thuộc những thói quen của Vân Khởi.
Bằng không lần này nàng đã gặp rắc rối rồi.
Hộp gỗ tử đàn này không phải dễ dàng có thể mở ra, cần trải qua cách thức đặc biệt.
Chỗ này càng ở lại lâu càng nguy hiểm.
Vì thế, Tô Lạc ném hộp gỗ tử đàn vào không gian, xoay người muốn rời đi.
Nhưng mà, sau khi nàng xoay người, thì lập tức trợn tròn mắt.
Vân Khởi mặc một bộ trường bào màu đen, đứng phía sau lưng nàng.
Dưới ánh trăng mông lung, khuôn mặt hắn tuấn mỹ vô cùng, đặc biệt là đôi mắt kia, sáng đến chói mắt.
Hắn lẳng lặng mà đứng yên ở đó, tập trung mà nhìn chăm chú Tô Lạc, ánh mắt không hề chớp, thâm tình chân thành.
Tô Lạc không khỏi mà nhíu mày.
Đến địa bàn của người ta, trộm đồ của người ta, lại bị người ta bắt gặp tại trận, tình hướng này thật không ổn…
Khóe miệng Tô Lạc cứng đờ mà cố gắng nở một nụ cười ha ha: “Thật trùng hợp, hóa ra ngươi cũng ở chỗ này.”
Nói xong, Tô Lạc lập tức muốn bỏ chạy.
Lúc này, ai không đi là đồ ngốc.
Nhưng Tô Lạc vừa vặn bị bắt gặp, chẳng lẽ muốn chạy là có thể chạy được sao?
Trong nháy mắt, lúc Tô Lạc lướt qua người Vân Khởi, tay phải hắn nắm lấy tay phải Tô Lạc.
Lực đạo trong tay hắn rất lớn, siết tay Tô Lạc đến phát đau.
Tô Lạc quay lại trừng mắt: “Buông ra!”
“Không bỏ!” Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163385/chuong-950.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.