“Yên Hà tiên tử? Nàng sao lại đuổi giết ngươi, còn có ta?” Tử Nghiên đầy mặt nghi hoặc.
Đã làm hại Tử Nghiên bị liên lụy, Tô Lạc đương nhiên không thể gạt nàng nữa, liền nói: “Yên Hà lão vu bà ghen ghét với mẫu thân của ta, ngươi xem, khuôn mặt này của ta chính là do nàng làm ra.”
“A…” Tử Nghiên lúc này mới chú ý tới khuôn mặt của Tô Lạc.
Lúc trước nàng thấy Tiểu Thần Long nhảy ra, nàng theo bản năng liền biết là Tô Lạc tới, cũng không nhìn mặt Tô Lạc.
Hiện tại Tô Lạc cố ý nhấn mạnh chuyện này, Tử Nghiên nhìn Tô Lạc, tức khắc đã chấn động.
“Mặt của ngươi…” Tử Nghiên cứng lại rồi, khó có thể tin mà trừng mắt nhìn Tô Lạc: “Sao lại trở nên xinh đẹp như vậy?”
Khuôn mặt này vẫn có ngũ quan y như trước, chỉ là đã điều chỉnh từng chi tiết nhỏ nhất, hoàn mỹ không hề tì vết!
“Quá đẹp!” Tử Nghiên kinh hô một tiếng.
Tô Lạc cười nói: “Cũng không thay đổi nhiều lắm, chắc là sự khác nhau giữa mặt mộc và Photoshop thôi.”
“Photoshop là cái gì?” Tử Nghiên tỏ vẻ hoàn toàn nghe không hiểu.
Tô Lạc nghe vậy cười: “Ngươi chỉ cần nhớ kỹ, đây mới là khuôn mặt chân chính của ta là được rồi. Trước kia, sư phụ vì bảo hộ ta, đã thực hiện di hình trú nhan thuật.”
Như vậy, người năm ấy đặt nàng còn trong tã lót tại Tô Phủ chính là mỹ nhân sư phụ.
Chỉ là chuyện này còn có rất nhiều uẩn khúc, Tô Lạc còn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163377/chuong-954.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.