Tô Lạc bắt đầu nhớ lại thói quen sinh hoạt đời trước Vân Khởi.
Đời trước cũng thường xuyên phải dùng đến mật mã, nhưng bởi vì con số mật mã quá mức đơn giản, cho nên bọn họ rất ít dùng.
861111, sinh nhật của Vân Khởi.
Tô Lạc quay các con số, xếp thành hàng chỉnh tề.
“Không được.” Tô Lạc lắc đầu, mật mã không đúng.
Tô Lạc lại tiếp tục nghĩ, động tác trong tay cũng không hề thay đổi.
Nàng thử nghiệm toàn bộ tất cả các con số có liên quan đến Vân Khởi trong kiếp trước, nhưng điều khiến nàng bất đắc dĩ chính là vẫn tìm không ra.
Tử Nghiên nghiêng đầu nghĩ: “Ngươi trộm từ trong tay Tây Tấn lão hoàng đế?”
Tô Lạc vừa bận rộn đổi số vừa lắc đầu: “Lão hoàng đế truyền cho con của hắn.”
“Âu Dương Vân Khởi?” Tử Nghiên hiển nhiên cũng nghe nói qua tên của Vân Khởi, nàng gật gật đầu: “Tên Âu Dương Vân Khởi này cũng là người nổi tiếng, mấy năm nay tu vi tiến bộ vượt bậc, tiến bộ cực nhanh thật sự là làm người líu lưỡi.”
Bỗng nhiên, nàng lập tức dừng lại, đôi mắt lóe sáng: “Ngươi ăn cắp cái hộp này từ trong tay Âu Dương Vân Khởi? Ngươi thật là lợi hại!”
Câu này của Tử Nghiên làm Tô Lạc nhớ tới chuyện đã xảy ra trong tẩm cung của Vân Khởi.
Đó là ký ức mà nàng muốn quên mất.
Tô Lạc nhanh chóng nói lảng sang chuyện khác: “Vẫn nên suy nghĩ làm cách nào để tìm ra mật mã đi.”
Tử Nghiên hoàn toàn không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163371/chuong-957.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.