Tầm mắt Tô Lạc chuyển về hướng Nam Cung Lưu Vân.
Vân Khởi chạy thoát, Nam Cung Lưu Vân có phẫn nộ không?
Lúc này, khóe miệng Nam Cung Lưu Vân chậm rãi vẽ lên một nụ cười tà quyến rũ: “Ẩn Thân Thuật? Xì, xem ngươi có thể trốn đến khi nào.”
Nam Cung Lưu Vân học rộng hiểu nhiều, đọc nhiều sách vở, đã từng dành ba năm để đọc hết toàn bộ thư viện của đế đô, cho nên có rất ít thứ trên thế giới này mà hắn không biết.
Ẩn Thân Thuật nghe thật xa lạ đối với rất nhiều người, nhưng Nam Cung Lưu Vân lại biết đến nó.
Sơ cấp Ẩn Thân Thuật chỉ có hiệu quả trong mười giây.
Bỗng nhiên, đáy mắt Nam Cung Lưu Vân lướt qua một nét cười lạnh trào phúng.
Bởi vì hắn cảm nhận thấy một thân ảnh âm lạnh đang tiến tới sau lưng hắn.
Vân Khởi, thiên đường có đường ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi xông tới.
Ngươi có thời gian mười giây để chạy trốn, nhưng ngươi lại không chạy.
Linh lực trên người Nam Cung Lưu Vân đột nhiên ngưng tụ lại, tạo thành một chiếc áo giáp dày nặng xung quang người hắn.
Nhưng người khác lại không nhìn thấy được.
“Răng rắc!” Một chưởng lực từ từ đánh về phía Nam Cung Lưu Vân, cùng lúc đó, thân hình Vân Khởi cũng dần dần hiện ra.
Đây là đòn chí mạng mà Vân Khởi dùng toàn bộ sức lực của mình!
Trong lúc nhất thời, trong không khí phát ra tiếng nổ thật lớn, kinh thiên động địa, chấn động cả một vùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163346/chuong-971.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.