Tô Lạc trong xe ngựa bị đụng đến đầu óc choáng váng, cả người nghiêng ngả loạng choạng.
Đáng thương cho nàng vừa mới phun ra một ngụm máu, còn chưa khôi phục tinh thần, lại gặp chuyện như thế này.
Tốc độ Long Lân Mã vô cùng nhanh, ở trên nền tuyết trắng chạy điên cuồng!
Theo thể trạng cơ thể Tô Lạc bây giờ, căn bản là không có cách nào khống chế Long Lân Mã!
Lúc này nàng một câu đều nói không nên lời, bởi vì vừa mở miệng là phun ra một ngụm máu.
May mắn ở thời khắc quan trọng Tiểu Thần Long chạy như bay ra ngoài.
Tiểu Thần Long lao tới, một móng vuốt đánh Long Lân Mã!
Long Lân Mã giơ bốn chân lên chỉ một lúc dừng lại, sau đó cả người nhẹ nhàng ngã xuống nền tuyết trắng, nằm im không nhúc nhích.
Tiểu Thần Long có chừng mực, chỉ đem Long Lân Mã điên cuồng kia dừng lại, cũng không có như đám người sát thủ áo đen lúc trước, một đập là bể đầu.
Lúc này, Tô Lạc mới ổn định lại thân hình.
“Khụ khụ khụ!” Tô Lạc che ngực, ho lợi hại.
Khoảng thời gian lúc nãy, nàng cảm thấy trời đất quay cuồng, nàng cảm thấy nàng sắp không chịu nổi rồi.
Thân thể tàn tạ này, cũng không biết có khả năng tốt lên không.
Tiểu Thần Long thấy Tô Lạc khụ một ngụm máu ra ngoài, vô cùng đau lòng, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn chặt lại, không ngừng đi vòng quanh Tô Lạc.
Thật vất vả, Tô Lạc mới ngừng ho khan lại.
Nàng cười nhợt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163234/chuong-1027.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.