Nếu như giết được cả ba con thì không nói làm gì, nhưng Nam Cung Lưu Vân lại để cho một con chạy thoát.
Tô Lạc biết, với thực lực và kiến thức của Nam Cung Lưu Vân, sao lại có thể để một con chạy thoát.
Hắn là vì nhìn thấy nàng gặp nguy hiểm, nên mới bỏ qua cho con Tuyết Lạc Toan Nghê thứ ba để quay lại cứu nàng.
Linh lực từ lòng bàn tay của Nam Cung Lưu Vân không ngừng truyền vào huyệt linh đài của Tô Lạc.
Vốn được ngâm người bảy ngày trong nước thuốc của Dung Vân đại sư, cơ thể của Tô Lạc đã khá hơn một chút, không cần ngày nào cũng phải liên tục truyền linh lực vào nữa.
Thế nhưng, trải qua lần này, tình trạng cơ thể của Tô Lạc chỉ trong một đêm đã trở lại như trước khi được ngâm thuốc, bị đánh quay trở lại trạng thái cũ.
Lúc này, ánh sáng óng ánh di động giữa cơ thể hai người, linh khí tỏa ra bốn phía.
Trên đỉnh núi tuyết.
Lý Dao Dao trợn mắt há mồm nhìn mọi thứ xảy ra trước mắt, quả thật có khó thể tin được.
Cho đến khi Tư Đồ Minh gọi nàng.
“Dao Dao, Dao Dao!”
Lúc này, môi dưới của Lý Dao Dao đã bị nàng cắn đến nỗi chảy ra một vệt máu tươi.
“Tại sao lại như vậy?” Cơ thể của Lý Dao Dao khẽ run lên, lảo đảo như muốn ngã.
Thanh âm của nàng rất khẽ, tựa hồ như đang hỏi, lại tựa hồ như đang lẩm bẩm.
Lúc này, nàng đang đắm chìm trong thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163222/chuong-1032.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.