Tô Lạc cười nhạt, như cười như không liếc nhìn nàng: “Không cần Dao Trì tiên tử phải hao tâm, Nam Cung Lưu Vân sẽ giúp ta đi qua cầu.”
Dĩ nhiên Tô Lạc biết nói gì là đả kích nhất đến Lý Dao Dao.
Lý Dao Dao nghe được câu này, bàn tay bên người nắm chặt lại, sắc mặt không hề lo lắng mà trừng mắt với Tô Lạc: “Vậy hãy chờ xem!”
“Ừm, hãy chờ xem.” Tô Lạc tủm tỉm cười.
Nói xong câu này, Tô Lạc che miệng lại, ho khan hai tiếng, dường như đã sức cùng lực kiệt.
Nam Cung Lưu Vân đau lòng độ linh khí cho nàng, khó khăn lắm mới điều trị cho cơ thể nàng khá hơn một chút.
“Lý cô nương, lo cho bản thân là được rồi.” Nam Cung Lưu Vân không vui liếc nhìn Lý Dao Dao.
Lý Dao Dao cố gắng kìm nén, suýt chút nữa thì ngạt thở.
Nếu như là người khác nói câu này, Lý Dao Dao còn không biết sẽ như thế nào, nhưng người nói câu này lại chính là Tam sư huynh mà nàng quan tâm nhất.
Có trời biết, mỗi một lời một hành động của hắn, mỗi một ánh mắt của hắn, cũng đủ để hủy diệt nàng.
Hiện tại, hắn nhìn chằm chằm vào nàng với vẻ mặt tức giận...
Lý Dao Dao cắn môi dưới, suýt chút nữa cắn ra máu.
Tư Đồ Minh muối nói chuyện, thế nhưng, khí thế cường giả tản ra trên người Nam Cung Lưu Vân thực sự quá nồng nặc, đè ép khiến hắn không dám động đậy.
Nam Cung Lưu Vân hừ mạnh một tiếng, thờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163162/chuong-1062.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.