“Chẳng lẽ các ngươi cảm thấy đây đã là cao trào rồi sao?” Nam Cung Lưu Vân hơi hơi mỉm cười: “Không hề, lúc này mới chỉ là bắt đầu mà thôi.” 
Trong tay Nam Cung Lưu Vân còn có một viên tinh phách thực vật ngàn năm. 
Lý Dao Dao thấy vậy, môi đỏ khẽ nhếch lên, muốn nói rồi lại thôi: “Tam sư huynh…”  
Nàng cũng có thực vật linh sủng, cũng đã sắp biến dị, nếu Tam sư huynh đem viên tinh phách thực vật ngàn năm này cho nàng… 
Nhưng mà, Lý Dao Dao lại sợ Nam Cung Lưu Vân sẽ không đồng ý, cho nên ánh mắt nàng ta nhìn Nam Cung Lưu Vân trông mong một cách đáng thương. 
Nam Cung Lưu Vân khẽ nhíu mày.  
Tuy nhiên, có một sự không vui lướt qua trên mặt hắn, hắn nghe thấy giọng của Lý Dao Dao nhưng vẫn lờ đi tiếp tục lo chuyện của mình. 
Nhưng đôi môi đang mím chặt lại của Lý Dao Dao lại buông lỏng ra. 
“Tam sư huynh, viên tinh phách thực vật ngàn năm trong tay người, có thể, có thể hay không…” Bộ dáng Lý Dao Dao do do dự dự.  
Nếu là người khác, thấy bộ dáng đáng thương này của Lý Dao Dao, chắc chắn sẽ không nói lời nào nữa mà đem tặng ngay lập tức. 
Tư Đồ Minh cũng cảm thấy, Nam Cung Lưu Vân dù sao cũng là sư huynh của Lý Dao Dao, tuy rằng ngày thường lời nói lạnh nhạt, nhưng lúc này hẳn là sẽ đưa. 
Nam Cung Lưu Vân cầm khối tinh phách thực vật ngàn năm kia, hơi hơi bước về phía trước.  
Thần 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163121/chuong-1082.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.