Sự xuất hiện của cây tụ linh, khiến Lý Dao Dao vốn dĩ đang chiếm ưu thế, trong nháy mắt, tình thế đã bị đảo chiều.
Cây tụ linh cũng giao ra năm mươi cây cỏ lăng sương.
Đây là do bị hạn chế nên mới có mỗi chừng này, bằng không, số lượng cây có thể dọa Lý Dao Dao phát khóc.
Điểm của ván này đã được chuyển lên la bàn.
Đội Lý Dao Dao: Bảy mươi bốn điểm
Đội Tử Nghiên: Ba mươi điểm
Đội huynh muội nhà họ Lạc: Hai mươi lăm điểm
Còn đội của Tô Lạc, không như phán đoán của mọi người sẽ được điểm tối đa, mà là bảy mươi lăm điểm.
Bởi vì Tô Lạc không bỏ công đi tìm, cho nên ngang nhiên bị trừ đi hai mươi lăm điểm.
“Lại chỉ thua một điểm!” Đôi mắt của Lý Dao Dao dường như muốn bốc cháy!
Bởi vì rốt cuộc, điểm ván này của nàng gần như đã đuổi kịp bọn họ.
Đội Lý Dao Dao có bảy mươi bốn điểm, còn đội Tô Lạc có bảy mươi lăm điểm.
Chỉ thua kém một điểm, mà Lý Dao Dao lại bại trận.
Tâm tình của Lý Dao Dao như từ địa ngục leo lên thiên đường, rồi lại từ thiên đường rớt xuống địa ngục, qua lại hai lần.
“Chà, không tồi không tồi, có thể tìm được một trăm cây. Suốt trăm ngàn năm qua, ta mới thấy được một lần đó.” Trên gương mặt của điện chủ điện Cửu Trùng hiện lên một tia trầm tư thật lớn: “Xem ra, hai ngươi xứng đáng được thưởng lớn.”
Còn được khen thưởng đồ tốt?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163102/chuong-1092.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.