Ải thứ năm.
Lúc này đây, tám người lại như cũ, không bị tách ra.
Chỗ này rốt cuộc là nơi nào?
Chỉ thấy xung quanh có vô số cây cao ngất tận trời, con sông cứ róc rách không dứt, nước sông trong suốt thấy đáy.
Nơi này vẫn duy trì được vẻ phong tình nguyên thủy của rừng mưa nhiệt đới.
Đôi mắt Tô Lạc hơi hơi lóe sáng.
Chẳng lẽ đây thật sự là rừng mưa nhiệt đới nguyên thủy sao?
Điện Cửu Trùng thật đúng là thần kì, mỗi một tầng lại là một cảnh quan khác nhau.
Hoặc triền núi, hoặc cầu bạch ngọc, hoặc đồng cỏ, hiện tại còn có cả rừng mưa nhiệt đới nguyên thủy nữa.
Bỗng nhiên, mọi người ngửi thấy một mùi hương rất khó chịu.
Nam Cung Lưu Vân là người đầu tiên hồi phục lại tinh thần, một quầng sáng trực tiếp bao phủ lấy Tô Lạc, ngăn cách nàng với bên ngoài.
Chỉ là đã sớm hít vào một hơi, nên Tô Lạc vẫn có cảm giác mê mang, lung lay sắp đổ.
Vừa rồi, dường như không thể nhìn thấy trận khói độc kia, nhưng độc tố của nó lại vô cùng cao, không phải loại người bình thường có thể chịu được.
Huống chi, thân thể của Tô Lạc hiện tại còn ở tình trạng như vậy.
Giữa không trung, khuôn mặt khổng lồ biểu lộ nét mặt kiêu ngạo, cuồng tiếu.
“Ha ha ha ha ha! Các ngươi thật là ngu ngốc, quả nhiên bị lừa! Ha ha ha ha ha!”
Tô Lạc nhíu mày.
Hóa ra, vị điện chủ điện Cửu Trùng cố ý thiết lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163096/chuong-1095.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.