Lời này vừa nói ra, tức khắc khiến Lý Dao Dao phải nuốt hết mấy câu muốn nói vào bụng, rốt cuộc không nói được một chữ nào.
Nếu nàng đòi đổi lại thành 10% thì sẽ là không cao quý, không thanh nhã, không cốt khí…
Tô Lạc, ngươi giỏi lắm! Ngươi thật giỏi!
Lý Dao Dao trừng mắt nhìn Tô Lạc, quả thực muốn phun ra lửa.
“Lý tiên tử, nếu không bỏ trứng vào trong không gian, sẽ bị vỡ đó nha.” Tô Lạc chỉ vào không gian, mang theo nụ cười trêu chọc.
Hiện tại, trước mặt Lý Dao Dao chỉ còn một con đường này.
Lý Dao Dao rũ mắt trầm ngâm.
50%, thật sự rất là đau lòng, nhưng phần kia của nhị sư huynh, mình chỉ cần làm nũng, giả vờ đáng thương một chút là đã có thể lấy được không tốn chút công sức nào.
Tính như vậy thì miễn cưỡng… cũng có thể.
“Tô Lạc, ngươi thắng!” Lý Dao Dao nghiến răng nghiến lợi, hung tợn mà trừng mắt nhìn Tô Lạc.
Tô Lạc tươi cười đầy mặt: “Cũng thường thôi.”
Nàng có bức gì đâu nha, đều là hộ khách tự nguyện thôi.
“Đúng rồi, nếu hộ khách không còn nữa, tài sản sẽ được sung công nha.” Tô Lạc thực tốt bụng mà nhắc nhở một câu.
Lý Dao Dao tức giận đến mặt mũi rút gân.
“Tô Lạc! Ngươi đang trù ta chết hả?”
“Trong Cửu Trọng Điện cấp tử vong, ai có thể bảo đảm mình nhất định có thể sống sót?” Tô Lạc cười hì hì nhìn nàng.
“Được! Ta thật muốn nhìn, cuối cùng ngươi chết hay là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163061/chuong-1106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.