Nhưng mà Tô Lạc lại không thể nào tin tưởng hắn. Bởi vì Tô Lạc có thể phân biệt được, vị điện chủ điện Cửu Trùng trước mắt chính là linh hồn hắc ám, chứ không phải là linh hồn thánh thiện, là vị điện chủ hào sảng dũng cảm mà nàng biết.
Trong lúc Tô Lạc rối rắm vạn phần, một tiếng thở dài vang lên trong đầu nàng.
“Nha đầu thúi ngu ngốc.”
“Hòn đá nhỏ, ngươi tỉnh rồi?” Tô Lạc rầu rĩ chào hỏi với hòn đá nhỏ.
Nàng hiện tại không có tâm tình cãi nhau với hòn đá nhỏ, cho nên mặc kệ cho đối phương mắng nàng ngu xuẩn, nàng cũng không có sức lực phản bác.
Thấy Tô Lạc không phản bác, đối phương liền được nước làm tới.
Hòn đá nhỏ liền chỉ thẳng vào đầu Tô Lạc mà mắng: “Nha đầu thúi ngu xuẩn, ngươi sẽ không thật sự muốn bán linh hồn của ngươi đi đấy chứ? Ngươi có biết rằng chỉ cần ngươi bán đi linh hồn rồi, ngươi chính là người hầu của hắn, nếu hắn muốn ngươi chết thì chẳng qua chỉ là một ý niệm mà thôi!”
Hòn đá nhỏ hận sắt không thể rèn thành thép, sao hắn lại có chủ nhân ngu ngốc như vậy cơ chứ? Thật là tức chết hắn, tức chết hắn mà! Hòn đá nhỏ ở trong không gian tức giận đến mức oa oa kêu la.
Thần sắc Tô Lạc lạnh lùng: “Cho dù thật sự là như vậy, thì có làm sao?” Chỉ cần có thể cứu Nam Cung Lưu Vân, cho dù bảo nàng lập tức đi chết, nàng cũng không chút do dự.
“Nha đầu thúi, oa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/2394022/chuong-1187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.