CHƯƠNG 17: THỊNH YẾN 1
Editor: Luna Huang
Tà Vô Phong vẫn không có để ý tới Lâm Kính Nghiêu, trực tiếp cất bước đi vào đại viện Lâm gia, Địch Diên Diên vẫn như cũ theo thật sát bên người Tà Vô Phong, đồng dạng không có nhìn Lâm Kính Nghiêu một mắt.
Lâm Kính Nghiêu theo sát ở phía sau, cho dù phía sau cũng lục tục có khách nhân tiến nhập, hắn cũng không có ý tứ muốn phản ứng, mắt còn thường thường nhìn về phía một hướng khác của viện tử, tựa hồ đang chờ đợi của người nào xuất hiện.
“Tôn chủ đại giá quang lâm, thật là vẻ vang cho kẻ hèn này, thỉnh tôn chủ theo ta sang bên này…”
Trên mặt là biểu tình một mực cung kính, thế nhưng vẫn như cũ quá nhiều mất tự nhiên, đây không khó lý giải, dù sao ở Lạc Châu, mặc dù không phải là một châu chủ, nhưng là cũng coi là lão đại nơi này, bình thường từ trước đến nay chính là nhân gia rất cung kính với hắn, hiện tại trái lại, đây đối với hắn mà nói có thể nào tự nhiên được, kỳ thực hắn đại khả cũng không bán mặt mũi này cho Tà Vô Phong, lấy thái độ bình thường đối với hắn là được, có lẽ là có việc muốn nhờ, có lẽ có việc dự mưu, có lẽ là vì chuyện của nữ nhi hắn đi.
Càng buồn cười, Lâm Kính Nghiêu tất cung tất kính với Tà Vô Phong, thế nhưng đối với Địch Diên Diên là trừ một khắc vẻ kinh ngạc vẻ đẹp của nàng lúc mới vừa vào cửa kia ra, sẽ không có liếc nhìn nàng một cái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-suu-phi/955299/chuong-172.html