Chỉ thấy, Quân Mặc Hiên, hai má đỏ bừng, bị hai tên đại nam nhân đè xuống giường. Xung quanh còn có mấy nữ nhân, vừa nhìn mặt thôi cũng đủ biết là lão kỹ nữ thanh lâu, cũng không biết đã bị bao nhiêu người chơi qua rồi.
Mà cách đó không xa, thá tử ngồi một bên, vui sướng khi người gặp họa nói: “Tam đệ, đừng nói ca ca không chiếu cố ngươi, biết ngươi là tên ngốc, không hiểu nữ nhân ảo diệu. Vì vậy, đặc biệt mời người tới dạy ngươi chuyện giường tre hoan ái, ha ha ha… Như thế này sẽ học tốt hơn, đảm bảo khiến ngươi thoải mái ngất trời.”
Thấy vậy, Dạ Hi nổi giận, tiến lên một cước đá văng nam tử nữ nhân trên người Quân Mặc Hiên ra, miệng không ngừng chửi: “Mẹ nó, Quân Mặc Lâm, lão tử không khiến ngươi muốn sống không được muốn chết không xong, con mẹ nó ta sẽ theo họ ngươi.”
Dạ Hi toàn thân khí phách, hù dọa Quân Mặc Lâm, nhưng rất nhanh Quân Mặc Lâm đã trấn định lại, hung hãn nói: “Dạ Hi, ngươi cho là bản thái tử sẽ sợ ngươi sao, một nữ tử còn bưu hãn hơn cả nam nhân, ta nghĩ trừ Quân Mặc Hiên ra không ai muốn lấy ngươi đâu.”
Nháy mắt, thái tử nghĩ đến Dạ Hồn trên đài hôm ấy, lại nhìn tới khuôn mặt xấu xí của Dạ Hi, chán ghét trong mắt càng tăng thêm. Chỉ là khi hắn ta biết Dạ Hồn chính là Dạ Hi, không biết sẽ có vẻ mặt gì?
“Tốt lắm, còn dám cuồng vọng, người tới trói thái tử lại cho ta.” Dạ Hi cười lạnh, bàn tay chạm phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-phuc-hac-sung-cuong-phi/1635589/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.