Cổ đại không có kỹ thuật, vũ khí đều là sắt thuần vừa cồng kềnh lại sử dụng không tốt. Mà nơi này không có vật liệu hóa học, Dạ Hi cũng chỉ có thể dùng biện pháp nguyên thủy nhất để luyện thép.
“Hiên vương phi, việc này có phải là quá lãng phí rồi không?” Lăng Vân Tiêu kinh ngạc nhìn Dạ Hi.
“Sẽ không, dựa theo phương pháp của ta mà làm, tiền bạc không thành vấn đề.” Dạ Hi thản nhiên nói, vì mấy thứ này, nàng đúng là hạ cả vốn rồi.
Thấy Dạ Hi không ý kiến, dĩ nhiên Lăng Vân Tiêu cũng không ý kiến gì, dù sao có tiền không kiếm là kẻ ngốc.
Bên này, Dạ Hi đang uống trà chiều cùng Lăng Vân Tiêu, mà trong Hiên vương phủ, Quân Mặc Hiên mang vẻ mặt lười biếng nhìn Vân Thanh Phong.
“Mặc, huynh thật sự không lo lắng? Dạ Hi chính là lấy tất cả tiền bạc trong Hiên vương phủ mang đi đó.” Vân Thanh Phong mang vẻ mặt không tin nhìn Quân Mặc Hiên, sao hắn ta lại bình tĩnh như vậy chứ?
Lúc ấy, khi mình nghe thấy tin này, chấn động. Tuy Hiên vương là tên ngốc, nhưng kim ngân tài bảo trong Hiên vương phủ có rất nhiều. Không nghĩ tới Dạ Hi cầm đi hết cả, Quân Mặc Hiên ngay cả mắt cũng không chớp cái nào.
“Không có việc gì, của bổn vương là của Hi nhi.” Quân Mặc Hiên bình tĩnh nói, từ lúc nàng đem tiền bạc đổi thành ngân phiếu, Quân Mặc Hiên đã biết. Chỉ là, hắn cũng không thèm để ý.
Vân Thanh Phong nôn nóng, đó cũng không phải một hai lượng có được không, cộng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-phuc-hac-sung-cuong-phi/1635582/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.