Xà Ngọc Kỷ vừa lòng gợi lên khóe môi, quả nhiên là một công chúa được sủng ái, thật sự là cùng tên của nàng giống nhau, đều ngu ngốc.
Nhưng cho dù trong lòng nghĩ vậy, bộ dạng của nàng lại cảm động đến rơi nước mắt, cúi đầu, dè dặt cẩn trọng nhìn thoáng qua Như Bạch công chúa.
"Ngọc Kỷ cám ơn Như Bạch công chúa, kỳ thực Ngọc Kỷ không thấy ủy khuất, chính là nhị muội nàng lại dám công nhiên bẻ gãy ngón tay của người. Chuyện này không chỉ đánh mất mặt mũi của người, còn đánh mất mặt mũi hoàng gia."
Như Bạch công chúa nghe xong cừu thị nhìn về phía Tuyết Ẩn đứng ở đằng xa, chính là cái tiện nhân này, khiến cho nàng ở hoàng gia học viện đánh mất mặt mũi, còn đánh mất mặt mũi hoàng gia.
"Như Bạch công chúa trước mặt mọi người bị gãy tay, nhưng nhị muội vẫn như cũ bình an vô sự, người biết thì bảo công chúa khoan hồng độ lượng, người không biết lại cho rằng công chúa..."
"Đủ, ngươi nghĩ xem bây giờ ta phải làm gì?" Như Bạch công chúa nghe đến đó thì nghe không nổi nữa, gầm lên đánh gãy lời nói Xà Ngọc Kỷ.
Xà Ngọc Kỷ đều đã nói như vậy, nàng nếu còn không hiểu, thật sự là khiến người khác chê cười. Nhưng là lúc đó không có ra tay giáo huấn Tuyết Ẩn, hiện tại ra tay, ngược lại sẽ làm người ta chê cười , miệng lưỡi thế gian.
Mặc kệ Xà Ngọc Kỷ dụng tâm là gì, nhưng là lời của nàng đúng, nàng đường đường là công chúa tôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-mi-hau-trieu-hoi-su-xinh-dep/2684771/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.