"Là của...Là của..." Thị vệ có chút không dám nói thật, nếu nói sai đổ oan cho đại thiếu gia, chẳng phải là... Giờ phút này hắn hối hận muốn tát mình một cái ,vừa rồi không nhiều lời thì đã tốt.
Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở dtruyen- dembuon.vn - s2. Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp. Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trên
"Nói!" Tô Tử An đá một cái qua, đạp hộ vệ ngã trên mặt đất.
"Dạ... Là đại thiếu gia!" Thị vệ bị đạp đến phun ra một ngụm máu, hắn che ngực, lớn tiếng nói, "Khối ngọc bội này là của đại thiếu gia!"
"Ngươi nói sao!" Tô Tử An lại hung hăng đạp hắn, "Nói thế mà cũng nói ư? Dám nói khối ngọc bội này là của đại thiếu gia? Chuyện này sao có thể!"
Vào lúc này, có người lớn tiếng chạy đến báo.
"Đại tướng quân! Tên trộm kia đi vào Càn Khôn Viện của đại thiếu gia sau đó biến mất!"
Những lời này giống như một gậy đánh xuống, cứu mạng của tên hộ vệ kia
"Ngươi nói sao? Tên trộm kia chạy vào tiểu viện của đại thiếu gia sau đó biến mất?" Tô Tử An sắc mặt lạnh lùng, đáng sợ ." Một tay hắn nắm chặt cổ áo tên hạ nhân, mặt mũi dữ tợn, hung ác, "Cho ngươi nói lại lần nữa!"
Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở dtruyen- dembuon.vn - s2. Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp. Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-khong-de-vo-chay-thoat/1269439/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.