Editor: ChieuNinh_dd.lequydon
"Ha ha ha... Ha ha ha... Chết cười ta, ha ha ha... thì ra ngươi mới là bị đụng ngã! Ha ha ha..." Thiên Toàn ôm bụng cười đến không hề có hình tượng, nước mắt đều tràn ra khóe mắt cũng không ngăn cản được tiếng cười điên cuồng của hắn.
Người này điên rồi...
Dạ Thất Thất nhìn Thiên Toàn, thu hồi ánh mắt nhìn về Viêm Minh khẽ lắc đầu, bày tỏ có thể kéo cái người điên này đi xuống.
"Ít nói nhảm, ngươi đến làm gì? Để cho ta lại nhìn thấy răng của ngươi thử xem?" Viêm Minh hí mắt, ánh sáng lạnh hiện ra.
Thất Thất hiếm khi thổ lộ tiếng lòng của bản thân một lần, lại bị người này đánh loạn, giờ khắc này, Viêm Minh có loại xúc động đóng gói người này vứt xuống con đường luân hồi súc sinh của Minh giới đi một chuyến.
"Này này này, mọi người là sư huynh đệ một hồi, ngươi có cần phải nói chuyện tuyệt tình đến như vậy hay không hả? Ngươi cũng không nghĩ, chúng ta sắp ba trăm năm không gặp, ta đây làm sư huynh đến thăm tiểu sư đệ một chút, chẳng lẽ cái này cũng không được sao?" Viêm Minh nói như vậy, Thiên Toàn lập tức có chút chột dạ dời ánh mắt đi.
Ngoài mặt Thiên Toàn là dáng vẻ cây ngay không sợ chết đứng, trong lòng lại đang âm thầm oán thầm, người này có phải là đang âm thầm rắp tâm gì hay không? Thậm chí ngay cả trong lòng mình nghĩ cái gì cũng biết?
Tuyệt đối không thể để cho người này đắc ý như thế, nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-de-phi-nghich-thien-thuan-thu-su/3223078/chuong-374.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.